Chương 407: Thông Báo Với Cả Thế Giới. Hứa Tịnh Nhi tiếp tục gật đầu. Đôi mắt anh trở nên dịu dầng vô cùng. Vẻ lạnh lùng biến thành vẻ ôn hòa. Anh mỉm cười, lại ôm cô vào lòng. “Hứa Tịnh Nhi, em nói rồi đấy nhé”. Nghe giọng nói trầm thấp của người đàn ông
“Con nói gì?”. “Con sẽ không cầu xin anh ấy!”, Hứa Tịnh Nhi lặp lại từng chữ, không hề chùn lòng. Mấy năm nay, cô chưa từng làm trái lời bố mẹ, cô luôn luôn là đứa con gái ngoan ngoãn nghe lời của nhà họ Hứa, nhưng… cô không chỉ là con gái của nhà họ Hứa, cô cũng là con người có máu có thịt, biết
Chương 41. Cửa kính xe dần hạ xuống, vang lên giọng nói trầm thấp lạnh lùng của người đàn ông: “Lên xe!”. Hứa Tịnh Nhi chần chừ giây lát, cuối cùng vẫn mở cửa xe, ngồi vào ghế lái phụ. Cô còn chưa kịp thắt dây an toàn, Cố Khiết Thần đã nhấn ga, chiếc xe phóng
Truyện Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi - Hứa Tịnh Nhi - Cố Khiết Thần. Sau một trận mây mưa rã rời, Hứa Tịnh Nhi cảm nhận người đàn ông trở mình ngồi dậy, đi vào phòng tắm, cô mệt nhoài nằm trên giường toàn thân mềm nhũn, không động đậy nổi. Trong phòng tắm phát ra
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Các bạn đang đọc truyện Cố tổng lại phát điên rồi! – Chương 39 miễn phí tại Hãy tham gia Group của đọc truyện trên Facebook nhé để cập nhật truyện nhanh nhất!! **************************** Cố tổng lại phát điên rồi! – Mẫn Hạ full nhanh nhất tại Yêu Ngôn Tình Mười giờ sáng thứ ba, ở cổng Cục dân chính. Đã đến thời gian hẹn mà chưa thấy bóng dáng của Cố Khiết Thần đâu, ông cụ Cố có chút không vui. Hứa Tịnh Nhi ngoan ngoãn đứng bên cạnh, cũng không nói rõ cảm xúc trong lòng mình là gì, rốt cuộc là muốn anh đến, hay không muốn anh đến. Ngày hôm đó, anh suýt nữa bóp chết cô trên xe, đủ để thấy anh hận cô và bất mãn với cuộc hôn nhân này thế nào. Nếu như có thể, cô thà tránh anh thật xa, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác. Bất giác đã qua nửa tiếng, ông cụ Cố sa sầm mặt. Ông ta nện mạnh chiếc gậy đang chống xuống đất, đúng lúc định bảo chú Lâm gọi điện thoại cho Cố Khiết Thần thì bỗng phía trước có một chiếc xe con màu đen tiến tới. Chiếc xe dừng lại, cửa xe mở ra, người đàn ông bước xuống, sống lưng thẳng tắp, đẹp trai ngời ngời, chỉ là hơi thở toàn thân lạnh lùng, ánh mắt không có chút nhiệt độ nào. Anh ngẩng đầu, quét mắt nhìn tới, dừng lại một giây ở chỗ Hứa Tịnh Nhi, khiến cô không khỏi nổi da gà. Anh ấy đến rồi… Hứa Tịnh Nhi cúi mặt, hai tay vô thức đan vào nhau, trái tim ở lồng ngực khẽ run rẩy. Cố Khiết Thần đến, ông cụ Cố mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn kiêu ngạo mắng một câu “Cháu đến chậm một giây nữa thôi là có thêm một bà nội rồi!”. Cố Khiết Thần như không nghe thấy, lạnh nhạt ngẩng đầu gọi “Ông”. Anh vẫn coi như không thấy Hứa Tịnh Nhi, giống như cô là không khí, còn không thèm liếc cô lấy một cái. Ông cụ Cố thấy thế thì thầm thở dài trong lòng. Có khoảnh khắc ông ta cũng nghi ngờ mình bắt hai đứa nó kết hôn liệu có phải là sai lầm không. eyJpdiI6IndSaUNMXC9NTHp3ZTVwMERBOTlTZGlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpRaHFwQUJSbHRVUjBLRlVwTmprdFl6aXpLT1BqalhcL3F5WVQ5Q1JWMW9KeEpOMGRyZVk5RTBCcHEwdWUxVDNLbDVqZUlHdFdWMXY4OHJHbUZDR0o4Q2s5Tmh4bDJ5UlpYMWxJdHR0ZUZjY0NVUW82eWNCZWRWRjhzMHM0VlE0V0JpZ0Fmdmt3S2w3TmNmRzczRHNkUWFmcFNYTVV3dkNZK0Q0Z2hJbUlqcjVQUlBjUFNIZXFMeGxnSERXaTNpczRyeDdaZms5bHNPS0NkTWlOUUdhTGNWNnNMZSt6bFVnRXpEdzc5OGdRams1SmVkRDBacmpodmZuVmZSc0lhZWF4bkFMQ1VzZmRTeHBkOE81Uk1XeldsOU5mZVM2MWFoMEloU0FtbGh6WlZuQjBLRWdNVUZUVDFFZmQyODRVcElPTGFLand1WVI0QTd4bGxcL09YcmNhczlMZG03WjVjVTBGYVBtYW5jVkp1Y3k2ZFZ3a0NjTnA3ZDduVFh6dFBrT2twRTR2UUVkRVZmN2ZyUmU1WUwwK1BJSWdxXC91elNpQmtZalFRZVl5OUlsSU9FWDhkWklGOXR4T1ZaVVF5bzFsbXJxQ1wvZXZXYXhwQXN1c3NIN3NvazNKdE4rUWc0cGFsTjdrRUx5TGJySmtkUlZ3dURZRXdSZ3V1Tlk1YzRJTUdBZjRkZnhDN0lXYzArT2lzVkJJYVppMzFqYjhPaW9QVFpPMHdrdDdKXC9cL1Q2djJ0K09MZEVPQlVkQlh4OE13elJFbG1oVERtZVByMmRabjlONThHK3ZZcnBLWmgwR1JcLzJDRzhcL21ZZ2J3RlwvUVk9IiwibWFjIjoiZjFlOTkyOWIwOGFjN2E5MmQxMGY1ZTA0MWFiY2Y1NjFjNTUwMWNiYTVkNTdmNjlmM2NhZjQ1MDc3MzJlOGY2MyJ9eyJpdiI6IjNNR3RyM2pqVFh2aWdlck44V2tCNFE9PSIsInZhbHVlIjoiTjE3elVVTktDMlVCVXFZYnpFeWkrbm1Wa0drdGhCNklXZ2RxNCt1cWE4UlYzdERMM1FURkhUenFrNWxQR2NkVmJoZms3eHRwQXBaTGYxeDFQNWZCdnBUSCtmR09ESGtIenZZUFR5NE5TUFwvZ2liV2dtUGxhWmhGb04zUktYak1oVGlpaHZUNWxVb0hEQktmb3VNcUdidz09IiwibWFjIjoiNjEwNzZmMjE0MjBmOTA5NjMzOWUwMjdhZDJjNTAzNTE4MzZjNWRjZTZkOTY3MmMyZjQ4MjJiMGJiOTA0OWJlNCJ9eyJpdiI6IkpIOHhPZ1I4WmxYYWtwV2NZOVF4T0E9PSIsInZhbHVlIjoid0N2aENyOWVmWnJzdUx4bzl4cTk1XC9zWElGQ1lmVE5aT1hcLzhxRGVUSzc1Um5sTk1YYVMwVEtYTXRxNllOSGk3YmVXWm9uVjZtZFYrWG1NOGlSUUtkQ1VtWjVVb2o0a0NXbkUrSHE1cDZNTHdHdWhGVEtRcWN6N0pDTlA1TTJKcHV1Ukp2b2JKbXlrZXl0aFQyb2Q2aWJ1Mmc5Y2wrdnZLU1orbTl5a0lvRStFN2ZKc2VmRGZ0QXhMZGxMMHFaZGRGQlI3cDROTER6QjF5eHpDa0pZMUQ0TXp6WDdLb0huWWJDM3Y1b2hVcFZuMGZhUWJNeEZRY25vTmR6UU9RS1Q0IiwibWFjIjoiNzZkMmE5NGE5YWE3OGRhMzE4N2Q5MmQyYWZmZTMwZDhmNTlhZjNkMmEwMjJjYTg5Y2UyM2FlMzMzN2YzZGRlYiJ9eyJpdiI6Ik5QOTNld0d5aFwvRnhrbzhpQUtDMGxRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik5qRXlpbEJGenpzM1NpZDVIZkNCdGE5MlZJWWRHZVFna09LM1wvTWlqU1JMa1NzdHQ2Zm5tblBseWlJaDU0bzdPTHJQSmorMitpcXRSaTIrSmhDMnpIaVFzRk1IbzlNMDQxR0E5WVZWVjJid25HUElDT1JrR1pjYjRSS1diNlA5Vm9lMUFrSm8zYkdFUFwvc3hhOHNLaHlNOHN2RDJhZkQ3V1ZjRUJIZ3VoTjJyeUQyMmFSSnFhSWVGVXNIZUxMNktybWNtbmoySDdMNnZhSXlOTEdnRHVPYzRGNVVGTFlHZVBKUHA3M1g3dllqaz0iLCJtYWMiOiI5OTA3YTcwNzViYTBmOTIwNWE2MTRhZjg4NDM5ZDhlNjA4OWYxMDgwOWMzYjRiMGI4ZDFlYTMwZjdiMGQyYTA4In0=eyJpdiI6InRMVlQrXC92ZWJxZVwvQlRNb2VycU1WUT09IiwidmFsdWUiOiJOMFJubkQ4SitNcFVtUU5yNGthWVRKemRRcGQzUUw3aEtFMGtxeDZ4RDFzMEdoTW10eSthMzlHbVZ2VmVqbUV2OEVMdnIrem5zSmJEUjR5SVRSZCt0OE4xdmJjcUY1NE5QS1VqY293aHBUOVFGY1dmNHEwUitNdW9YcGN4azVhbjk1dFNraWlmQTBxVFN5YmNpUEVOTXFzQ29xekoxS3JMU0ZYVzhzOHl6bm5sdzlLSjZaV1RyenJoK0NybThCRWtcL1ZYT2dcL2ZXUURzb1wvSjJyZzBjVTZcL2V1YVc3RXp0eXNoNkRPU0tFVnFlSVwvWDhyc3JZcTNicnFMR0JUczBcL09vSUZVRHRQU3VMdGpIVWlqSFFjUUk2d1BtV25YaGgrcTJvMFJyQXhFbGVwUnU5V0tRdWNkMlRSS2RVWEtZcEFCU3B0MzJxM1QyQ0VPTkdOSTIxOEhrbDAwTEFHV3lHR1dQWUdkazZiMm1ybUlQb1NTRlhwTnBvXC8rMkx5bjg5cWRhbmtuTDA3T2dpME1vNitnSDZhUm1xVmM1dDVDNWZsSjVjam8yZU1kRDZBenZNY2JybXdaSEpIWEpQcHVoOWFqRWpKU2E2aXRiQ2FRMXVoUFdUbm1qOGpObDg5YzZhcFVBYUNPd2hGUXFydkNObk56WFwvOWhUY0RXdzVrTFBEa2UyZXdpSjV1b1A4SU1HZkJMeFhaakZEd01DWjVIYWRmQTg1VGQrWGp2SnpDQ1VYMU50MjdCcmE3TEVyektPWHFORm1YSEl1TzNFZ0QrRkJUUXhudHFPR2JjKzc2Rmd4eUJwSWhMS3dPUFpsUmFPeVFhcWNoTzJjNVNZZDdrUUpaMlZuUDNZVVBTb1wvTWZQd2JoWGgxRVVoTTkwOTI0aWtTN1JOTk1yUHhudjhXcVwvRkVOOTE4cnRlQ0pKU21vTWQxZWdhTGJPSWl4M1ltdDNQREQwZUtrQSsxTFZwRTEwNUg4U0hrM0pKMjZrbCtRYU9kY2RBTVF6MTlRNGpXK1d3U2NNT2NVelV4RFAzVmF4Vjlva2doWGxVNmo5UHBpVW1LZmlteVRwSlVOaStTcGVqNTVTelJYMGJUUExBNVVFdlBSUG4yNWp3NzZTSDJ0eW1NQTFCNlVvVm8rYTZuQ2R4RVN6alhETjVoMU9ZNjQ9IiwibWFjIjoiZWRiYWU2OWQxNWRjN2VhMGU0Y2ZkM2ZhMjgxNTVlYzQ3ZDBkMzdiNDc5MDI3MmMwZTdhMmJhNTEyZmFlY2FiNiJ9eyJpdiI6IkVGT0hvaGVGZ1J6XC9VcTA5XC9xbXUwQT09IiwidmFsdWUiOiI2WDlFUkswWENaWUY5TW5aWk9DN3dWcVJiZVJxWVpzQWllUHgzU0VMeTlKb2xQMnVLa0lST1NpV2hUWWhrQ2MyXC83eUlzMWJDaDdMNEFqK0l1SjZENHdvRjNPRlhiR2hUYWNTaUpnXC8rUTNVd0tHUDZ5Q2lwMTBcL2llZ1pzV3M3OFRNV3lhcTVIS3pXNXYxQjliVVN1WmxMUE1cL3d0eTZIdzFXUTVMckRcL094RXkzb3ZCSzYyS3M3eWppTW5yM00zYldWbjRPak5kOCthVjRJNmFHSmx0ZzBuT2QxS2FmWm5iT3ByNmlvSkFDbnkxdnFUbEhKd3l6b1B1OFExQmlNcmNuTjl5dHRrSnEyXC9ZNFo5eGVwcnBmcXFUa21UVEFPTzNSOStaTHdPVTArVUszOWo2ZWg2bzY2VDFidnZpZmo2Qkt4UFdSdStaWHFqMFBNRkRNdDZBVWFqSWxySmUyXC9FbTBZMHdhanJ5VTE0RzY5UjFqOFRcL3NpampPSmFad250YUpUOE1Bd0JBY1FlZDg3N3V3V1EzeFByNkxDT1RWK3JNRjBLak0wdkxKeTJ2aVpZeStGZSttVWNFeVJXbmtUWHplQ2pBdEJBcWhiU1dic2g3RG5ybXdEa2RNKzJ1b0MxN0tJZ0FhajYxZzVoYjc5aXZTWHZhY1BwTmVOOFAzTTZTdkF3cHJhbjdRNmdFN1hWQnlTS01Udz09IiwibWFjIjoiNjJjZWQ2NmY2OGEzNmI0Yjg3YjZjMWFjNWMzNDAzMzZiMTEzNjI4M2RkNDVkMThiZWMyNmNkZWQ4NWMzM2M2OSJ9eyJpdiI6IlpOdFwvajlLRkRqYjJyUGkxczJkZkZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJsNEQzSEh2QURhTHN6ekFtakZuTkl6aHFrb3lsenJIMmRRNmgwNFRIU0RsclpZeG1RVTdsS3R1cGM3aUZNZnczc0VVT2hoeXJobm4xeExcL3pUSit4TTRBUFR4TGNiR0xjb05sa0E5UG9yYnZ6R0hNUG1acmhVZ2NJb2NoM3hJOEtlY25sM1gxOE8rUUZ2T0JMODVaZUxncTJnQ1l2am83MmNlQ0hyeWdEVnB1ZHFYTVpvSlFibUVaeFNPak56VjBDc1lra2lkM1BQYXgyQ0o3SU5iSGVlb3crMExkcVYyOXVuRUNCcjJuTDdrPSIsIm1hYyI6ImM2NTgxZjIzZjA0MGZkYmFjMTExZTg2N2RiY2Q1YTMwNmY4MTQ0ZTI0ZWM1NTBmNzdhMWQ1MTAyNzdmODJkODMifQ==eyJpdiI6IkNvU2JBa3BCazNKV0NnNnJRXC9WXC93Zz09IiwidmFsdWUiOiJ4MEdPZVlBSHZuNjBWRlNacTRrTHkwRDcxMUdFSjdNbzMzTis3REZOaVc4dEZLWGhHOCtpczgyQjlOQ0luV3VlWU9JazZ5NDZWVVA5VUZcL1E0WFNXVElZYW43UDhCeWFaVEY5U0xGeDJSXC9ieTBiZHZmR1wvSHI2YnJVcDRORDAwTlFYYllHMm5JQkxwVXl3Y0FJUFlZZnl0U1lkWTdLYW5md3RhTmtCK0txVWYxMHM4dDFIWGlFWGNiOE1FcURyek1aS21Ia3hpdkhTRnBrblVmTWtwbUJiM3Jaek81SWVjbjdmYmFDODVscDVrPSIsIm1hYyI6IjIyZjFlNGJlZDY2ZjQ4YWQ5ZTdlZjlhMzg0ODA5YTgyZWY4MmI5M2Y1OTNlMjJlODI5YjI2ZmUxNTRlNGNkZTUifQ==eyJpdiI6Im5CRVFSUlNEWnNQcGVGSW9cLzBJeE1BPT0iLCJ2YWx1ZSI6InEzMkM3cWJxaDNjVHJEN0xtcGYwXC84MmxaUThMdThVYWs1NGtDNUxqVVp5WUxpMlFMeU5nTEx1akFZN1pSazJmbklpbm5rUCtuZVhsSEJlNDU1U0V5VXpIWTExK3ltbkVHRlhcL3RuR1Z5QUNjcmJKODB3MVwvUWFiT1lQN2d5NGgwR2hoTG9TdUVYb2xzRUNnVE92eExrWXZZbU1EbEtDXC8wZG51SmVKMTkrMm94MlpGQVFiaWhGWk1TbVZXeFluVzVDVmVLQnpUVUliQ0NGOUwzdVR5YjhHVVhcL2w5ZGxvWjNHdzV1dWJUZTlwTT0iLCJtYWMiOiI4Y2U4OTg5NWFmZmYxMzg4MzVkNTAyNTU0ZjA4MTBiNTIzMGM5ZDE4MWI2YTgzODczNzFkZDg1YjBmMDdhYTIwIn0=eyJpdiI6IlNNZ2RhR2Z4V1wvMGtMMzAzQkp3TW1BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjY1VVwvMUVRYVNpUzA1YkNnOWVySFFxbWhcLzIzUTJoVHdVMUVLc0ZWRnoxN3VzaVhiQWlyRndWaFA1SjllQ3BpSlA1WG9iNENVQ3A2bjc1UVJFazhjdWRUNnEwbmJvejVjMTRQbkxrYzNjUG89IiwibWFjIjoiNTAyZTIxODdkMGM0NzE2NjU4Nzc0MWU1YWU4MDFmOWMyZmQwNDYyOGNjYjUyMjZjN2I2ZTJmN2I2NDE2NDI0NyJ9eyJpdiI6ImxEbUwxaEpOaElqdEFyRFRaSlVoaVE9PSIsInZhbHVlIjoib3ltRGRXMnRcL0MwXC9cL0xWNytFQVNEeHFTWXVDUTcyNGpmTmlZb0M3YTZCZkhUbTNhbmhJd1dRTjhCaitkWVRLSVwvSnFtMGNyQVdLWVwveTNHdTF3Vmc5WHhWZjZVNmtjOU5POWpENUxOQWx4aWRjV1wvcVliWWNVaFwvM1wvYU9tK1o0YmxSZndVZGJZOVRzdm9MUGd2Ykhkd01PZ0IrWEdramRUdHJjaVJYY0lmeUdtN3JLZU5pbUtHclUzUXRiT3RhaG0iLCJtYWMiOiJmMzFmZmRiMDhkYzNhMTJkMmQyODdkMGEzY2EwYzRlODA4ZGU4NTEyOTg0OTJkNzc1YjhkODkxMGVkMzE0MjE5In0=eyJpdiI6IjJDOVwvTmNWVlRnTlplWmowZHE5QU13PT0iLCJ2YWx1ZSI6InQ0XC83XC9OcWtmQTJPT3dJT3ArMXNDdHoraVhnOHZVcVlDZExTbWJRV1hLMCtkNENIeXZVR0I1TDVrN2hFeUpHTnFUTG8reCthNHV3Z1JMUkpIeXl6bXBXRVhDMVNrb29TTWNYVkE2RmR2ODFIcHk1cmhoazJuMlRnbWlQSFFqMXRcL1NMMmZqd3JyXC8yNURMMm1OQ0NnblFVQUJSamtJRUI5K28wYTI4SHorSVc1bWhpQ0c5aENxZ0ZrYU55TlA5Q2NyTWRLbFRNbnpmRzNqVERMb3grSW1kV3RycU83a0NMNzFubnlkbFdxZ3VGS1VKb3JvVzVOMlVXWFNlMG1NM1wvNFlETVVOUk0ycGxDVmI5Z29wdTU0QUdZaUh2dlZUREpVQTlKTGVTd1M1MVF5SUwwU3ZmOGJMXC9DWUk4VDlCWjNEYmp4WVdXdGVWQWNcL1wvWTJRVStuMzFxSkJ0UnlsbEZLZkR4R0FsTjZCUHRnT2g0TmpSZ2xYM1RSSnJMZ0NxZ3FnT3NiZjh5ckRuY0xiNFFnZktvQXczUGJYRkwzK0VHdEt4TDY3M05TMUdEZjNLeDZqSjB1d0c0dlwvY3M4Y2RQS2huOGtxKzNVY21qV1YyZ1NxNXY4Rm95WWloSWVLS21pVlhQaWJqRGV6dVhEbzdiZ1F4UlVuRlRDd3FpVW80RGpWa2lSQndDbkxtTFVNeDM1YXExVlNcLzFIVkN0R095ZnJaNlIwRGhZb2FtWExXSjBBQTIxK1hPclhKYndJWkltaG5xd3RacUs2aXhzU3NpNHRkb0FERDJqMXJzVVc0OFBKZERxdldPWVg0R2hrPSIsIm1hYyI6ImMxZTBkMjM2NWI2YjRkMzEzN2RhYTI0ZDQ0Njg2OWYzYzcxMzQxMDRlOGIxNmNlYjc3MjkwZDVhOTU5M2E2ZTUifQ==eyJpdiI6Im4yanVvbjVxdlMzcTVcL1N2NmJOVk93PT0iLCJ2YWx1ZSI6InE3VVFmR0R2NHJjMnN3anNpbjNKQlJJYjVlTVEzNVEwXC8wK1pwcDJJTVpYbGRRTnFcLzRBK1pBekFLWmtqNjlOV2hhKzlzT1Q4WE9uSERwOXQ4ZXRHaVFvSTFta1dGNUJFMzhvWU1Qb0hhRTNyOE1DckZuUWFrbHQrWURidFNuOWJSWmdSRmllQ21EM2M0VUtnXC9Ua1RWbzBoZzJTNUdOQmJBeW5GSXJMNXZLa3pLVzFkeFhqV2Q0cnoyMHhIa3lia3dZd2ZSN1dhOFltRGE3b1BmZjFTaHdsejFLNEhWaHpEOUs5OXRPVWx0UldRMHRJcUNVWWJRclpIK28rVkl4ZWJJaWQ2MXhOOU1QWndiYzNvR3llVytONWp1V0RvMk5ONVwvRW5rSWd0Nm1HWT0iLCJtYWMiOiJkMDlhZDNjZTAxZWNjMWVlZWUwMDcyMmE4NmUyOTUzZmQzYjZkOGM4MmFmYzA4YjZkZWNhNjExZmNkZWM3NjNkIn0=eyJpdiI6Im1mZXR5QW9xSWdiejAxMjFkZ0IwbEE9PSIsInZhbHVlIjoiT0NpczBPa1ZTZnFCa1RXZFpLWnFjQ0Jla2xQRHQxMlFMaXpNT1JBUDFiV3hxcnlQajJQY1A2NE5UYlArTGpjanV1aHhYQ21TUUFcL3dsUHFMcE1XampZR0pFcUVkT2Fvc2FXUXpaZ0I0dndtdkZtZ2p3WWtjZXUyMzZmXC9Jd1hKQkk4MWZHU3hCSHllNTZ1OGhUS1IwdXdPTkZQc0dZdmhhWUdNZ3FMUVwvSjVkNEdTN0hvQ0hsc25CUVpweGJwTGhZWW5YbXVTMEUxYUJLMEx2Z3V5RlBFQ0M2MXA1Uzh0XC9rZG9DbE9KNWtmNHVwRDdhSjRybTRoTlJ1Q2E4QUo2UkJVMUwwWFhkWUNlYlJoRW1VXC9CVjZBUlJUZ05cL3k5Q0h2NFZZZDN1NGhRM2M9IiwibWFjIjoiNTU1YjVjYTM3OTY3NjUzMmExMWYyYWFiOTIyMzc3ZjZiNTUzZDA3YjM2MzZmZDQwZGU0MWNiM2NlNTJmZjQwYiJ9eyJpdiI6InJhbGIwTUxmV2IxbUR3RXh1Z3RsRXc9PSIsInZhbHVlIjoiUnZiaWFXTDMwVytlUk4wNkVOcFU0RVFmRk5xRkw3MytsS1JwUDg5eW1jM2pEN0YwVmdTYVBVemJBZ1wvelVVS1JESENZZ0pvTENka3lWU2hOMUpmVHFaXC94Wno4XC8xczA5dkZxaktaSHFRYzRsb1Rzd2h1VU9FdjVESDlYbzM1UUNKVk1pdExwY0ZYdVBzV0REcWhmbkExSk1lbHFhS2NlTVk3OVloQWRSQnNOWW9ES0c0bFwvRFwvNU1LZU1EemZNUXo1TlZBN3N6ZGd3cDRscm5FU1NhakdSOEJ4OWhtQ0NjZlpSTVB6Wm42SXM0Q0h0YW9ybWNJQzh3OWtTeFh0bU92Q21Kcmd2bEg3VTBWYWw1aGs2Q0pFQktMeWNkaUIyVFlcL1FYa3VpMnhJQWVjanRBendGSENsTm9YY0Vya0Eyb2QiLCJtYWMiOiIzM2ZjOWYyZDM1NGQ2YWRhNmQ0YTBkNjlkMTU2NDFmNjdlYmRkMDNjYzMzNzRjMWI5NWU4OGMwYmQxNWQ0Nzg3In0=eyJpdiI6IjRRK0ZLckNpc0JXMWJUYzlLMEhZMFE9PSIsInZhbHVlIjoiQTh1SkwrK0pRM1JRekJEQnRONWI0NWsxdlVJTHYyZ1dWTEtQTmxrK00wSVo4RXc2QVhjWFBWcE1Ud3JXWktwNyIsIm1hYyI6IjIxYjQxMmRmNDcwMzVjZmVjMDQ0MmY3MDBjNjE0NjhiNmQxYTAwZGZmZjExMWVhMmRhYjcwNWU1NmZhMmI0MmIifQ==
Bạn đang đọc truyện Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi của tác giả Mẫn lần lên giường ngoài ý muốn với thanh mai trúc mã Cố Khiết Thần, Hứa Tịnh Nhi không ngờ anh không những không chịu trách nhiệm, lại còn đòi hủy hôn, khiến cô trở thành trò cười trong mắt thiên hạ, phải ra nước ngoài tránh nghe lời gièm năm sau, cô trở về nước với tôn chỉ tránh xa anh càng xa càng tốt, nhưng tại sao… lại vẫn chạm mặt anh hết lần này tới lần khác?
Đọc truyện Cố tổng lại phát điên rồi! full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Review Cố tổng lại phát điên rồi!, Cố tổng lại phát điên rồi! review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Đọc truyện Cố tổng lại phát điên rồi! Cố tổng lại phát rồ dạii! Mẫn Hạ Một lần lên giường ngoài ý muốn với thanh mai trúc mã Cố Khiết Thần, Hứa Tịnh Nhi không ngờ anh không chỉ không chịu trách nát nhiệm, lại còn đòi hủy hôn, khiến cho cô biến thành trò cười trong ánh mắt thiên hạ, phải ra quốc tế tránh nghe lời sàm pha. Ba năm sau, cô trở về nước với tôn chỉ tránh xa anh càng xa càng xuất sắc hơn, cũng nhưng vì sao…. lại đã chạm mặt anh hết lần này tới lần tương đốic… “Đúng rồi, là tôi! Cô nỗ lực, đừng ngủ, cảm thấy không được ngủ! Nếu mà cô có mệnh hệ gì thì Khiết Thần đã băm vằm tôi ra mất!” Khiết Thần sao… Hứa Tịnh Nhi vốn sắm ngất tận nhà đột nhiên khựng lại. Thấy vậy, Từ Soái vừa bế lấy cô vừa chạy xuống núi, mồm thì không dừng lẩm bẩm “Hứa Tịnh Nhi, cô và Khiết Thần gian khổ lắm vừa được ở bên nhau, còn chưa được hạnh phúc mà đang phải chia lìa thì chẳng cần là thiệt thòi quá sao?? “Hơn nữa, người cũng như Khiết Thần vừa khít trai vừa giàu tài nguyên, lại lành nghề, quản trị lại xuất sắc thì đúng là một trong số món hời mà. Nếu cô không nắm giữ được, sau này còn có người xung quanh chiếm hữu anh ta cô chống chịu nổi không? Không cần hỏi nữa thì tôi cũng biết là cô không chịu mà!” “Hứa Tịnh Nhi, cô săn tin lâu cũng như vậy, chình ảnh huống nào mà chẳng gặp qua rồi đúng không ạ? Tin chắc rằng đây cũng chính là chuyện nhỏ thôi, sắp xuống núi rồi, sắp không sao nữa rồi!” Từ Soái nhịn nhường cũng như sử dụng chút công sức đến cuối với vận tốc nhanh nhất có thể đưa cô xuống núi. Anh ta chẳng kịp thở, cứ thế lao thẳng vào đại shình ảnh hotel. Nhân viên đáp ứng thấy anh ôm một người con gái đầy máu mê thì hoảng hồn, nhất thời không kịp phản động lại cho đến khi Từ Sóai hét lên “Còn không mau tìm đồ tới băng bó cho cô ấy, còn nữa, mau gọi cho xe cứu thương”. Người chuyên viên bừng tỉnh giấc, vội vàng gọi điện. Người để lại thì nhanh chóng đi lấy hộp thuốc sơ cứu. Từ Soái khẽ đặt Hứa Tịnh Nhi xuống ghế sô pha. Quần áo cô đang biết thành nhuốm đầy máu, đến trong cả tay cô cũng đỏ ngàu, nhìn trông rất chi là đáng sợ. Từ Soái nhìn lên gương mặt vô hồn của Hứa Tịnh Nhi. Lúc này đôi mắt cô đang bị tơ mơ. Anh ta cũng chưa biết vết thương trên người cô nghiêm trọng tới mức nào. Nhưng việc mất rất nhiều máu hết sức mất an toàn. Phải nhanh chóng truyền máu vừa được. Nhân viên đáp ứng cầm hộp sơ cứu tới. Trong lúc hấp tấp, người này còn bị trượt ngã một phát. Thế là hộp thuốc trượt thẳng tới chân Từ Soái. Anh ta vội vàng cầm lên, xuất hiện, lấy băng gạc quấn lấy vết thương cho Hứa Tịnh Nhi. Bạn có muốn đọc thêm truyện Sau khi nói xấu sau lưng tổng tài
Giới thiệuHứa Tịnh Nhi cùng với chàng trúc mã Cố Khiết Thần của mình trong một sự cố đã có quan hệ thân mật với hai ngừoi có chút tình cảm từ nhỏ, có thể chưa nói tới tình yêu, nhưng khi trưởng thành cũng vẫn còn hôn ước với nhau, cũng xem như hiểu rõ lẫn nhau, giờ có thêm tầng quan hệ kia, cứ nghĩ rằng hai người sẽ thuận theo tự nhiên mà thành vợ không, anh từ chối trách nhiệm, không những thế lại muốn huỷ bỏ hôn ước với cô, khiến cô trở thành trò cười trong mắt thiên hạ, phải ra nước ngoài tránh nghe lời gièm năm sau, cô trở về nước với tôn chỉ tránh xa anh càng xa càng tốt, nhưng tại sao.... lại vẫn chạm mặt anh hết lần này tới lần khác...
Chương 300 Cô ấy ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng ngứa nghề hỏi Cố Khiết Thần “Cậu chủ, nếu cậu vẫn chưa ăn no thì tôi sẽ làm thêm một phần thịt kho nữa, rất nhanh sẽ có!”. “Không cần đâu, tôi ăn thêm cái này là được rồi”. Nói xong, Cố Khiết Thần lấy nửa chén cơm mà Hứa Tịnh Nhi ăn còn thừa lại, liên tục và cơm, nhanh chóng ăn hết. Sau khi ăn uống no đủ, Cố Khiết Thần hài lòng đứng dậy, còn vui vẻ khen cô Lâm một câu “Chị Lâm, món chị nấu bao nhiêu năm vẫn ngon như vậy”. Cô Lâm lập tức e thẹn, cậu chủ khen món cô ấy nấu ngon với gương mặt đẹp trai như vậy, cô ấy yêu rồi! … Trong phòng ngủ. Hứa Tịnh Nhi ngồi trước máy tính, điên cuồng gõ bàn phím, không dùng dấu chấm câu, không lặp lại chữ nào, điên cuồng mắng Cố Khiết Thần gần ba nghìn chữ, sau đó cơn tức nghẹn nơi ngực mới giảm bớt một nửa. Bỗng nhiên điện thoại di động của cô nhận được một tin nhắn. Hứa Tịnh Nhi cầm điện thoại lên, mở ra xem, nửa cơn giận còn lại lập tức tiêu tan. Thẻ ngân hàng của cô đã về tiền, là tiền nhuận bút bài viết về Dung Vương lần này. Buổi chiều cô vừa mới giao bản thảo, tối đã có tiền, cho nên cô rất thích hiệu suất trả tiền của cấp trên, giúp người ta rất có động lực làm việc! Ting một tiếng, điện thoại lại có tin nhắn chưa đọc. Hứa Tịnh Nhi còn chưa thoát ra khỏi mục tin nhắn, lại nhìn thấy một khoản tiền vào tài khoản, hơn nữa còn là số tiền rất lớn. Cô vô thức đếm số 0 ở đằng sau, vô cùng kinh ngạc. Một triệu tệ… Má ơi, bài viết về Dung Vương là cô liều mạng lấy được cũng chỉ được trả một trăm nghìn tệ, một triệu tệ này là sao? Chẳng lẽ cấp trên đại nhân run ray, không cẩn thận chuyển thêm cho cô? Vậy… vậy vậy vậy… vậy cô sẽ không chuyển trả đâu nha! Khụ, được thôi, cô có nghĩ như vậy cũng không dám làm vậy. Một triệu tệ đấy, nếu cô tham số tiền đó, không chừng sẽ bị ngồi tù. Hứa Tịnh Nhi run run tay, mở email ra, đánh chữ, ngân ngấn nước mắt gửi mail lại cho cấp trên. “Cấp trên đại nhân, anh chuyển thừa cho tôi một triệu tệ rồi, tôi… tôi chuyển lại cho anh nhé”. Một phút sau, cấp trên trả lời lại. Hứa Tịnh Nhi buồn rười rượi mở ra. Đợi khi cô đọc được nội dung, sống lưng lập tức thẳng lên, đôi mắt đen láy trợn tròn. Trước tiên là không tin nổi, ngay sau đó thì đầu óc trống rỗng, cuối cùng là… không nhịn được kích động nhảy cẫng lên. Cấp trên nói, một triệu đó là tiền thưởng cuối năm… Cho nên, không có run tay, không gửi nhầm, một triệu tệ đó là của cô, của cô, của cô! Hứa Tịnh Nhi dùng đôi tay run run của mình tạo một văn bản mới, lưu loát gõ lời cảm ơn ba nghìn chữ, mọi sự tôn kính, yêu quý, tôn sùng đối với cấp trên đều gửi gắm hết vào câu chữ.
co tuong lai phat dien roi